Thứ Ba, 11 tháng 12, 2012

Một chút thả hồn

Tôi về xao xuyến buổi hoàng hôn
Đường vắng, lang thang sóng ngập hồn
Thôi nhớ, thôi thương vầ dĩ vãng
Trăng vàng đã tỏ cả lối hoang.

Lặng bước lang thang một góc đường
Mùi hương hoa cỏ đượm mùi sương
Gió lùa mái tóc bay phơ phất
Bất chợt thấy lòng tựa như bông.

Nhớ mình

 Hằng ngày mình vẫn đi làm
Xế bóng chiều tàn mình mới tan ca.
           Hôm nay mình lại đi xa
Em và con nhỏ ngóng ra ngóng vào.
           Nhớ mình cái dáng còm cao
Tóc quăn, mũi két, nước da rám màu.
          Ánh mắt thăm thẳm chiều sâu
Nể vợ hàng đầu, lối xóm rèm pha.
          Thế mà mình vẫn cười "khà":
"Vợ ta, ta nể sợ gì rèm pha"
          Vợ thường hay vẫn la cà
Quán cà phê với mấy bà xóm bên.
          Ngó về mình đứng bên thềm
"Em ơi! về đã, giờ cơm đến rồi!"
( Nịnh ông xã chút xíu, không biết cuối tuần này về có quà không ta? Chắc là hãy đợi đấy rồi. hiiii..)

Thả hồn

Sóng cứ ở trong lòng
Sóng cô đơn biết mấy
Sao sóng nỡ xô bờ

Rồi lại vội đi xa.

Đã biết bao ngày qua
Biển cồn cào dữ dội
Cơn sóng càng thêm vội
Bối rối cả lòng ai.

Tại sao sóng đi hoài
Hết bãi này bờ khác
Cho lòng ta tan nát
Như hạt cát nhỏ nhoi.

Songs dữ rồi lại dịu
Làm ta chẳng giận lâu
Sóng đi mãi bạc đầu
Ta sầu nhưng ......vẫn nhớ!

20 - 11 - 2012


Nhớ một thời phượng nở đỏ tươi
Miệng cười trao nhau dòng lưu bút
Ngày về quê cứ thấy mình ngộ ngộ
Ồ! Thì ra mình đã là thầy.
Mười mấy năm giận giận thương thương
Đám nhỏ thứ ba qua đò lần lượt
Viên phấn vẫn luôn vẽ những nết người.
Tóc bạc, phổi gầy vì bụi phấn
Phân vân những buổi họp tăng giờ
Những đêm ngồi soạn trang giáo án
Vậy mà bữa sáng chỉ mì tôm
Mỗi ngày đến lớp bận rộn hơn
Phong trào thi đua dâng từng đợt
Thân thiện, chuyên cần phấn đấu hơn
Hôm nay ngồi nghĩ về nghề giáo
Thấy mệt mà vui bởi nghiệp rồi........
                                         Tùy bút

Nhớ người yêu

Anh!
Đi mãi không về
Để nỗi nhớ vô bờ vô bến
Đến một chiều sóng nhiều vô kể
Gõ nhịp cho lòng em hát bản tình ca.
Và rồi
Sóng lại ra xa
Cho hoa muống  khóc thương tình đã chết.
Vệt nắng chiều ru biển bớt đìu hiu.
Và cứ thế tình yêu mới đến
Bến mới xôn xao lòng lắng đọng nghẹn ngào
Ai cũng biết
Tình đẹp rồi cũng chết
Vết thương sâu nên dấu vết không mờ
Nhưng vẫn có bến bờ hạnh phúc
Lúc hoàng hôn ấm áp ở bên mình...........

Tình anh

Tình anh
22:09 1 thg 12 2012Công khai29 Lượt xem6
 
Anh trao em một nụ hôn đầu
Với ngọt ngào nồng nàn, ấm áp
Với những chiều em nghe gió hát
Lời thì thầm yêu em mãi thôi

Rồi những chiều anh đến bên em
Anh đốt cháy em bằng ánh mắt
Dắt tay em đi vào lối mộng
Sống những ngày hạnh phúc đơn sơ

Anh, em mơ về một túp lều
Có tim anh, tim em ở đó
Hoa bằng lăng tím ngoài đầu ngõ
Hoa bao quanh cánh bướm bay vờn.

Rồi một chiều pháo hồng trước ngõ
Anh, em về hạnh phúc từng mơ
Anh lại hôn như thuở ban đầu
Vừa đắm đuối, nồng nàn sâu đậm.

Nếu

Nếu
20:57 2 thg 12 2012Công khai75 Lượt xem11
 
Nếu một mai anh về qua xóm nhỏ
Có cô em đứng ngó ở bên rào
Có rặng tre gió hát lao xao
Bên bờ ao chị hai ngồi giặt áo.

Nếu hôm nào em không rời xóm nhỏ
Thì bây giờ em giặt áo cầu ao
Nghe anh ngồi thổi sáo vui sao
Mấy đứa nhỏ bắt cào cào ngoài ruộng.

Nếu hồi đó em không rời xóm nhỏ
Có con sông tắm mát những trưa hè
Có cánh diều sáo hát vi vu
Có tiếng ru ầu ơ đầu ngõ.

Nếu hồi đó em không rời xóm nhỏ
Liệu giờ đây kỉ niệm có ùa về
Có làm em rơi lệ mỗi chiều mưa
Ngồi nhớ mẹ, nhớ xóm nghèo đến thế.
Tự nhiên hôm nay mình lại nhớ quê đến thế. Mình cũng là người tệ. Bỏ quê di mãi không về.

Hai công chúa nhỏ

Nhớ lúc con chào đời mẹ sung sướng biết bao.
Hai cô con gái là hai thiên thần nhỏ. Các bạn cười bảo mẹ không biết đẻ. Nhưng mẹ cảm thấy mẹ giỏi nhất trong đám bạn mẹ rồi.
Nhìn hai chị em mỗi ngày một lớn mẹ càng không thể dấu được niềm hạnh phúc.
Ba đi đâu cũng gọi về hỏi hai công chúa nhỏ. Đó là điều làm mẹ vui nhất.
Ba mẹ yêu hai con. Niềm vui sống của mẹ.