Thứ Ba, 11 tháng 12, 2012

Nhớ người yêu

Anh!
Đi mãi không về
Để nỗi nhớ vô bờ vô bến
Đến một chiều sóng nhiều vô kể
Gõ nhịp cho lòng em hát bản tình ca.
Và rồi
Sóng lại ra xa
Cho hoa muống  khóc thương tình đã chết.
Vệt nắng chiều ru biển bớt đìu hiu.
Và cứ thế tình yêu mới đến
Bến mới xôn xao lòng lắng đọng nghẹn ngào
Ai cũng biết
Tình đẹp rồi cũng chết
Vết thương sâu nên dấu vết không mờ
Nhưng vẫn có bến bờ hạnh phúc
Lúc hoàng hôn ấm áp ở bên mình...........

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét